Khi chúng ta ngừng rượt đuổi những khao khát bên ngoài không có điểm dừng và bắt đầu chú ý đến những gì diễn ra bên trong, giống như chăm sóc khu vườn bình an trong tâm hồn mình, ta sẽ tìm thấy nguồn hạnh phúc và bình an thực sự, bền vững.
Bình an thực sự không phải là sự vắng bóng của khó khăn, mà là sự hiện diện của sự an lạc ngay cả trong bão tố. Từ đó, chúng ta không chỉ là những người trải nghiệm cuộc sống, mà còn là những người tạo ra cuộc sống mỗi ngày, mỗi giờ, một cách ý thức và đầy đủ, như những người làm vườn kiên nhẫn, chăm chỉ vun trồng từng khoảnh khắc an lành trong khu vườn nội tâm của mình.
Đây không phải là một quá trình đóng cửa với thế giới bên ngoài hay rút lui hoàn toàn vào sự cô đơn, mà là một hành trình vun bồi sự an vui từ bên trong, trong khi vẫn hoạt động và sống hết mình. Điều quan trọng là tâm thế của chúng ta khi thực hiện các hoạt động hàng ngày: chúng ta thực hiện chúng không phải để tìm kiếm hạnh phúc, mà bởi vì đó là điều chúng ta cần làm và là điều đúng đắn.